Bồ Đề Đạt Ma Sư Tổ là ai trong Phât·
Bồ Đề Đạt Ma Sư Tổ là ai trong Phật Giáo Trung Hoa? Đại sư Đạt Ma (khoảng 470 – 543 CN) là một người Ấn Độ. Ông còn có các tên gọi khác như Đạt Ma Sư Tổ và Bồ Đề Đạt Ma (dịch nghĩa là Giác Pháp) là một cao tăng huyền thoại được biết đến nhiều nhất. Ngài sống ở thế kỷ thứ 5 và thứ 6 sau Công Nguyên, được xem là vị sư tổ thứ 28 trong một dòng truyền thừa chính gốc từ Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Trong lịch sử, Đạt Ma Sư Tổ là người có sức ảnh hưởng rất lớn trong quá trình truyền bá Thiền Tông từ Ấn Độ sang Trung Quốc. Ông được công nhận là vị Tổ sư thứ 28 của pháp môn thiền định do chính Phật Thích Ca Mâu Ni sáng lập và là Tổ sư đầu tiên của bộ môn này tại Trung Hoa. Đạt Ma Sư Tổ cũng được ghi nhận là người lập ra môn phái võ thuật Thiếu Lâm nổi tiếng của Trung Quốc.
Ngài có xu hướng dạy các đệ tử về những trải nghiệm, kinh nghiệm trực tiếp về Phật tánh, hơn là sự hiểu biết suông về nó. Phong cách trả lời, trình bày ngắn gọn khiến một số người, đến cả vua Lương Vũ Đế cũng có lần tức giận về vấn đề này. Đạt Ma Sư Tổ được xem như nguồn cảm hứng, động lực cho những đệ tử Thiền Tông ngày nay và là tấm gương về sự chăm chỉ, kỷ luật, thanh tịnh trên con đường đi tìm sự giác ngộ.
Xem thêm: Lời Chú Đại Bi Tiếng Việt
Cho đến nay các chi tiết liên quan vị Đại Sư Đạt Ma này không rõ ràng, vì các thông tin chính về ông lại không khớp với nguồn gốc, niên đại của cuộc hành trình đến Trung Quốc và cái chết của ông.
Các nguồn chính về tiểu sử của ông được tìm thấy trong quyển ghi chép về các tu viện Phật Giáo, cuốn sách dài về “Luận về Nhị Nhập Tứ Hành”, “Các tiểu sử tiếp theo của Daoxuan” và “Hợp tuyển của Hội trường tộc trưởng”. Câu chuyện về Ngài Bồ Đề Đạt Ma Sư Tổ có đầy các yếu tố thần thoại, cho nên rất khó tìm được tiểu sử chính xác về mặt lịch sử. Nhưng cũng chính nhờ điều này mà các câu chuyện của ông mang lại ý nghĩa tinh thần cho các đệ tử Thiền Tông cho đến tận ngày nay.
Theo lịch sử ghi chép, Đại sư Đạt Ma vốn được sinh ra trong gia đình thượng lưu, khá giả, có sách cho rằng là dòng Bà-la-môn ở Ấn Độ. Tuy nhiên, ông đã từ bỏ tất cả để trở thành một người xuất gia chân chính dưới thời Tổ sư Bát Nhã Đa La.
Ông đã nhận được sự dạy dỗ thẳng đến giác ngộ và đây là đặc điểm nổi bật của Thiền Tông. Về sau, khi đã có sự cho phép từ người thầy của mình, Đại sư đã truyền Pháp cho người khác, ông rời Ấn Độ trở về Trung Quốc để phục hồi nền Phật Giáo của đất nước này bằng những thông điệp độc đáo của mình. Điểm đặc biệt của Ngài trong quá trình truyền dạy chính là không cần kinh điển, không phụ thuộc vào chữ viết, dạy trực tiếp qua tâm trí, chỉ thẳng vào tâm để nhìn thấy bản chất thực sự bên trong mình và đạt được giác ngộ.
Theo tài liệu ghi chép, hành trình đến Trung Quốc của ông mất đến ba năm bằng thuyền. Trong đó, nổi tiếng nhất là cuộc gặp gỡ Hoàng đế Lương Vũ – vị vua rất ủng hộ Phật giáo lúc bấy giờ. Khi Hoàng Đế hỏi ông rằng tất cả việc đóng góp cho việc xây dựng chùa chiền, in ấn kinh sách và ủng hộ Tăng đoàn của Đại sư đã tích lũy được bao nhiêu công đức? Bồ Đề Đạt Ma trả lời ngắn gọn rằng: “Không có công đức gì cả”.
Xem thêm: Bạch Y Thần Chú
Người ta giải thích rằng: Bởi vì Hoàng đế làm những việc thiện vì lợi ích của mình chứ không phải vì giúp đỡ người khác, đó là hành động vị kỷ, và không xứng đáng đạt được công lao nào cả. Hoàng đế lại tiếp tục hỏi Bồ Đề Đạt Ma, “Ý nghĩa cao nhất của chân lý thánh thiện là gì?” Ông trả lời, “trống rỗng, không có thánh thiện”. Lương Vũ Đế bắt đầu bực tức, hỏi Bồ Đề Đạt Ma “Ông là ai?” Bồ Đề Đạt Ma đáp lại một cách bí ẩn, “Tôi không biết”!
Cuộc đối ngắn gọn này là ví dụ cho phong cách giảng dạy giữa sư phụ và đệ tử trong Thiền Tông. Khác với các pháp môn khác, Thiền Tông mang lại cái nhìn sâu sắc về Phật tính, nhưng phong cách giảng dạy lại giảng dạy không phải nhẹ nhàng, từ từ, mà là chói tai và tức thì, giống như gáo nước lạnh dội thẳng lên suy nghĩ sai lệch thường ngày của đa số chúng ta.
Nhận xét
Đăng nhận xét