Đại sư Huyền Trang là ai trong Phật Giáo Trung Hoa?
Đại sư Huyền Trang là ai trong Phật Giáo Trung Hoa? Đại sư Huyền Trang (Xuanzang) sinh năm 602 và mất năm 664, thường được biết đến với tên gọi là Đường Tam Tạng, Đường Tăng. Ông là một học giả và là Giáo thọ sư Phật học được nhiều người biết đến vào thế kỷ thứ VII tại Trung Hoa. Ông ta sinh tại Lạc Dương tỉnh Hồ Nam, trong một gia đình có truyền thống quan lại. Theo các kỳ truyện kể lại từ bé ông đã thông minh, đỉnh ngộ, được cha dạy cho những nghi thức Nho giáo.
Từ năm 13 tuổi, Huyền Trang bắt đầu học về giáo lý nhà Phật tại chùa của Ngài Tsing-tu trong thành Lạc Dương. Lúc bấy giờ cũng đã có nhiều Kinh điển Phật Giáo dịch từ tiếng Ấn Độ và trung tâm Châu Á được dịch sang tiếng Trung Quốc. Phật giáo Trung Hoa cũng nghiên cứu và luận giải trên những bộ kinh đó nhưng lại có sự luận giải khác nhau, không rõ ràng. Điều này cũng thôi thúc đại sư Huyền Trang đi Thiên Trúc thỉnh kinh để tự mình tìm hiểu.
Lúc này Đường Thái Tông có lệnh cấm đi sang các nước Ấn Độ, nhưng ông đã liều mình để đi hành hương về quê Đức Phật Thích Ca Mâu Ni để tìm kiếm những kinh điển mà Trung Quốc chưa có. Năm 629, Huyền Trang bắt đầu chuyến đi. Chặng đường đi cực kỳ gian nan, ông đã đi khắp nơi và học ở Ấn Độ suốt hơn 15 năm về sau được chính nhà vua yêu cầu viết một tập sách để vinh danh ông, có tên là Đại Đường Tây Vực Ký.
Xem thêm: Kinh Bạch Y Thần Chú
Khi ở Ấn Độ ông đã được học tập và đàm đạo với những vị thầy nổi tiếng hàng đầu lúc bấy giờ. Ông cũng chiêm bái những thành tựu, tham gia các cuộc tranh luận, tọa đàm của cộng đồng Phật tử và cả ngoại đạo. Dần dần, ông trở thành một nhà tranh luận cứng rắn với tư duy logic và lập luận sắc bén. Tại đây ông cũng nhận thấy nhiều sự khác biệt trong Phật Giáo Trung Quốc và Ấn Độ. Đó không đơn giản chỉ là sự thiếu sót của một vài bộ luận. Những gì có trong các cuộc tranh luận, diễn dịch còn rộng lớn hơn rất nhiều so với những tài liệu Phật Giáo ở Trung Quốc. Có nhiều quan điểm, từ ngữ, khái niệm mà trước giờ ở Trung Quốc không hề có. Ngược lại nhiều nội dung của Phật Giáo như Phật Tính hay các kinh điển như Đại Thừa Khởi Tín Luận lại không được Ấn Độ biết đến.
Sau đó, Ngài trở về Trung Quốc, với hơn 600 bộ kinh luận Phạn Ngữ. Nhờ trình độ uyên bác cùng tiếng tăm vang dội của mình lúc này, hoàng đế Trung Quốc cũng tạo điều kiện, cho dựng nơi ở và lập một đội biên dịch, hỗ trợ Đại Sư Huyền Trang trong quá trình dịch thuật. Trong đó, mục đích chính của nhà vua là để lấy được thông tin chiến trận của các nơi nhà sư đã đi qua, tất nhiên ông đã từ chối và viết một tập du ký miêu tả những nơi đã từng đi qua, những thánh tích Phật giáo mà ông đã đã đến chiêm bái. Tác phẩm này cũng giúp hậu thế về sau có một cái nhìn bao quát về xã hội, phong tục, địa dư và điều kiện phát triển của đạo Phật trong thế kỉ thứ bảy tại Trung và Nam châu Á.
Xem thêm: Chú Dược Sư Phật
Vào ngày 5 tháng 2 năm 664, Đại sư Huyền Trang vì bệnh tật và già yếu đã qua đời tại chùa Ngọc Hoa, thọ 62 tuổi. Được tôn vinh là vị sư có một không hai của Phật Giáo Trung Hoa.
Nhận xét
Đăng nhận xét