Phật và Bồ Tát khác nhau như thế nào có thể bạn chưa biết
Cách phân biệt Phật và Bồ Tát khác nhau như thế nào có thể bạn chưa biết. Muốn phân biệt Phật và Bồ Tát đầu tiên chúng ta cần hiểu về Phật. Phật là gì? Liệu Phật có thật hay không, hay chỉ là sản phẩm tưởng tượng của Phật Giáo mà thôi.
Phật theo tiếng Phạn là बुद्धा, đọc là Buddhā, dịch nghĩa là “Giác ngộ”. “Phật” bao gồm sự giác ngộ, tự giác ngộ cho mình cũng như giác ngộ cho người khác. Sự giác ngộ ở đây chính là nhìn thấy rất cả, thấu bản chất của tất cả sự vật, sự việc trong vũ trụ, không gì qua được mắt Phật, không có gì là Phật không biết. Chính vì thế Phật còn có danh hiệu là “Chính Biến Tri” hay “Nhất Biến Tri”.
Rất nhiều người nghĩ rằng Phật chỉ có trong tiềm thức, kinh điển chứ không có thật ngoài đời. Điều này hoàn toàn sai lầm. Thực tế, Phật hoàn toàn có thật.
Đó chính là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, thực là thái tử Tất Đạt Đa Cồ Đàm. Ngài sinh vào thế kỷ VI trước công nguyên, là con trai của vua Tịnh Phạn. Ngài chính là người bỏ qua sự giàu có, sung túc, đủ đầy của hoàng tộc để đi học Đạo. Cuối cùng Ngài đắc quả vị Phật dưới gốc cây Bồ Đề, khi mới 35 tuổi. Sau đó, trong suốt 45 năm Ngài liên tục truyền dạy, giảng Pháp, thành lập Phật Giáo và nhập diệt khi 80 tuổi.
Như vậy, Phật Thích Ca Mâu Ni chính là nhân vật có thật trong lịch sử, là người sáng lập ra Phật Giáo. Sự tích của ông không chỉ có trong kinh điển mà còn được nhiều sách sử ghi lại. Ông cũng là minh chứng cho việc con người có thể chứng được Phật quả đạt đến giác ngộ.
Phân biệt Phật Thích Ca và Phật A Di Đà như thế nào cho đúng?
Phật Thích Ca Mâu Ni là giáo chủ của cõi Ta Bà, còn Phật A Di Đà là giáo chủ của cõi Tây Phương Cực Lạc. Tất cả các nhánh trong Phật Giáo từ Tiểu Thừa đến Đại Thừa đều thờ Phật Thích Ca, còn Phật A Di Đà thì không được nhánh Tiểu Thừa công nhận (nhánh Tiểu Thừa chỉ xem một mình Phật Thích Ca là Phật, không công nhận các Phật khác) nhưng lại được rất nhiều đệ tử Đại Thừa thờ cúng, tin tưởng.
Phật Thích Ca là viết tắt của Phật Thích Ca Mâu Ni là một nhân vật lịch sử có thật, Ngài sinh ra vào thế kỷ 6 TCN, tên là Tất Đạt Đa Cồ Đàm. Ngài chính là người sáng lập ra Phật Giáo do đó còn có tên gọi khác là Phật tổ. Dù là con trai của Vua, có vợ đẹp con ngoan, hưởng mọi sự sung sướng nhưng do thấy được nỗi khổ của chúng sinh, ông đã bỏ sự giàu có, sung sướng của hoàng cung để lên đường đi học Đạo, cầu Đạo. Cuối cùng ông đắc quả Phật dưới cội cây Bồ Đề, trở thành vị Phật đầu tiên trong lịch sử. Về sau ông truyền dạy pháp khắp nơi, thu nhận đệ tử và hình thành Phật Giáo. Trong suốt 45 năm sau khi đắc quả vị Phật, ông đã thu nhận rất nhiều đệ tử, từ kỹ nữ, nô lệ đến bậc vương giả, hoàng tộc, nam đến nữ, già đến trẻ. Điều này đã giúp Phật Giáo phổ biến và dễ đi vào lòng công chúng, và Ngài nhập diệt khi 80 tuổi, và sau đó tiếp tục có các đệ tử kế thừa và phát triển Phật Giáo.
Xem thêm tại: https://giacngotamlinh.com/
Nhận xét
Đăng nhận xét